Chú hai Thẩm khó tin nói: “Cái này… cái này, cái này là sao? Rõ ràng chúng ta chưa bao giờ đắc tội tập đoàn Long Môn, sao có thể khiến Cửu gia tức giận như vậy?”
Thẩm Như Ngọc bất đắc dĩ nói: “Cháu cũng rất ngạc nhiên, bởi vì buổi sáng mọi chuyện đều ổn, sao buổi chiều lại đột nhiên tức giận như vậy? Họ còn nói cho chúng tôi một ngày để tự kiểm điểm, nếu không tìm được lý do thì nhà họ Thẩm không cần tiếp tục tồn tại ở Đông Hải.”
“Nghiêm trọng thế à?”
Nói xong, chú hai Thẩm quay đầu lại nhìn Thẩm Như Đồng ở bên cạnh.
Nếu nói trong nhà ai là người quấy nhất thì Thẩm Như Đồng chắc chắn là kẻ chuyên gây rối. Nhiều năm nay cô ta gây ra không ít chuyện, cuối cùng đều để
‘Thẩm Như Ngọc thu dọn cục diện.
Chẳng lẽ trong lúc vô tình, cô ta đã đắc tội Tập đoàn Long Môn, cho nên mới gây ra phiền toái lớn như vậy?
Thẩm Như Đồng nhìn thấy ánh mắt của cha mình thì vội lắc đầu nói: “Cha đừng đổ oan cho con nha. Mấy ngày nay con luôn ngoan ngoãn ở công ty, học tập với chị gái, hoàn toàn không ra ngoài gây rắc
“Ngoài con ra thì còn có ai?”
“Từ sáng tới giờ con đều chưa ra khỏi nhà. Cha cũng nói buổi sáng khi sếp Từ tới đã nói tập đoàn Long Môn đang tích cực ký hợp đồng với chúng ta. Đến chiều lại nói là đắc tội với người ta, vậy chắc chắn người gây ra rắc rối không phải là
con:
Thẩm Như Đồng bĩu môi nói: “Tất nhiên là người không có ở nhà rồi.”
Mấy người đang nói chuyện thì ngoài cửa có tiếng ô tô vang lên.
Ngẩng đầu nhìn lên, Vân Hiên ngồi xe cảnh sát từ bên ngoài trở về.
“Chẳng lế là anh ta?”
Những người trong phòng đồng thời lên tiếng.
“Anh Vân, lần này cảm ơn anh rất nhiều. Nếu không phải anh giúp đỡ thì đội trưởng Vu có thể đã gặp nguy hiểm rồi. Đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Từ giờ trở đi, anh chính là quý nhân của sở cảnh sát Đông Hải chúng tôi.”
Chàng trai trẻ lái xe cảnh sát chở Vân Hiên trở về cười nói.
Vân Hiên thờ ơ nói: “Khách sáo rồi, tôi chỉ làm những gì một người đàn ông nên làm”
“Phải rồi, tôi nghe đội trưởng Vu nói anh còn là một bác sĩ có tay nghề rất cao. siêu. Vậy khi nào có thời gian anh nhất định phải đến sở cảnh sát chúng tôi mới được. Những năm qua mọi người làm việc rất cực khổ, lại còn thức khuya nên ít nhiều đều có vấn đề. Có cơ hội thì anh khám giúp với.”
Nói tới đây, chàng thiếu niên thấp giọng hỏi: nhảm. Tôi có thể hỏi thăm quan hệ của anh và được không?”
“Anh Vân, đừng trách tôi nói ¡ trưởng Vu của chúng tôi là gì
“Chỉ là bạn bè bình thường thôi!”
Vân Hiên cười nói: “Nhiều nhất thì thêm một tâng quan hệ bác sĩ bệnh nhân thôi. Tôi đã đồng ý khám bệnh cho đội trưởng Vu của các cậu.”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Bạn bè bình thường à? Nhưng tôi chưa bao giờ thấy đội trưởng Vu nói chuyện với ai dịu dàng như vậy. Nói chung anh cứ nỗ lực lên, nếu sau này anh có thể giúp chúng tôi hàng phục được cô gái đàn ông này, mọi người trong sở cảnh sát chúng tôi sẽ không chỉ coi anh là quý nhân mà sẽ coi anh như ân nhân đấy.”
“Nghiêm trọng vậy sao?”
Vân Hiên bất lực mỉm cười.
Vu Kiều Kiều này ở đơn vị công tác rốt cuộc là người như thế nào vậy? Lễ ra một cô gái xinh đẹp, tính tình nóng nảy như cô lại có một anh trai làm thị trưởng, muốn năng lực có năng lực, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn thân phận có
thân phận, chắc hẳn là mục tiêu mơ ước của nhiều người đàn ông mới đúng.
Nhưng nhìn vẻ mặt của những người này đại biến khi nhắc đến Vu Kiều Kiều, có vẻ như toàn bộ sở cảnh sát đều vô cùng sợ hãi cô.
Có điều, nghĩ đến người phụ nữ này thực sự khiến người ta đau đầu. Lúc mới quen cũng khiến anh bị bẽ mặt mấy lần.
“Vậy anh Vân, anh về trước đi. Tôi về làm việc trước. Nếu anh có cần gì thì cứ gọi cho tôi bất cứ lúc nào.” .
||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||
“Được, tạm biệt!”
Sau khi tạm biệt chàng thiếu niên, Vân Hiên bước vào biệt thự, chợt nhìn thấy mọi người trong phòng khách đang nhìn chằm chằm vào mình.
Anh chưa kịp mở miệng nói chuyện thì chú hai Thẩm đã trực tiếp mắng anh: “Vân Hiên, tôi hỏi cậu, có phải cậu phạm tội gì ở bên ngoài không? Tại sao vừa rồi xe cảnh sát lại chở cậu? Tại sao bây giờ lại đưa cậu về?”
“Không, chỉ là hiểu lầm thôi!”
Vân Hiên vừa định giải thích thì chú hai Thẩm trực tiếp quát: “Tôi hỏi cậu, cậu có biết Cửu gia của tập đoàn Long Môn không?”
“Tiểu Cửu?”
Nghe được câu hỏi đột ngột của ông ta, Vân Hiên sửng sốt một chút, sau đó theo bản năng nói: “Biết thì sao?”