Thiếu Gia Vạn Năng

Chương 25



Hứa Vân Thiên lập tức thao tác, một lát sau, anh kiếm được một trang bị cấp cao, Tân Đạo Minh thích quá, nhảy cẵng lên: “Trời ạ, anh giỏi quá! Kiếm được cả trang bị cấp cao luôn!” Tân Đạo Minh vỗ vai Hứa Vân Thiên, vui vẻ nói.

“Hê hê, chuyện vặt, cậu muốn kiếm món gì tôi cũng kiếm được hết!” Hứa Vân Thiên cười xấu xa nói.

“ỒI Vậy thì tốt quá, anh kiếm giúp tôi một món vũ khí cấp thần đi, tôi muốn có loại cao cấp nhất.” Tân Đạo Minh kéo tay Hứa Vân Thiên.

“Không thành vấn đề!” Hứa Vân Thiên lập tức thao tác, một lát sau, anh đã kiếm được một món vũ khí cấp thần cao cấp.

“Ôi, anh giỏi quá! Anh làm thế nào vậy, dạy tôi chút được không?” Tân Đạo Minh kéo tay Hứa Vân Thiên, nài nỉ.

“Hê hê, dạy cậu cày trang bị thì không thành vấn đề nhưng cậu phải đồng ý với tôi một điều kiện.” Hứa Vân Thiên giảo hoạt cười nói.

“Điều kiện gì?” Tân Đạo Minh hỏi.

“Hê hê, sau này cậu gọi tôi là anh rể thì tôi sẽ dạy cậu kiếm trang bị, bất kể là chơi game gì, chỉ cần dùng cách của tôi thì cậu đều có thể kiếm được trang bị đỉnh nhất” Hứa Vân Thiên giảo hoạt nói.

“Ôi, tôi còn tưởng là chuyện gì cơ, từ giờ trở đi tôi sẽ gọi anh là anh rể! Anh dạy tôi cày trang bị luôn đi, anh rể!” Tân Đạo Minh thoải mái đồng ý điều kiện này của Hứa Vân Thiên.

Hứa Vân Thiên không ngờ Tần Đạo Minh lại đồng ý nhanh như vậy, còn lập tức gọi anh là anh rể luôn, anh hết sức hài lòng, đáp: “Được, em vợ, tôi sẽ truyền thụ bí kíp cày trang bị cho cậu.”

Sau đó, Hứa Vân Thiên dạy Tân Đạo Minh cách cày trang bị, Tân Đạo Minh rất thông minh, chỉ một lát là học được.

“Được rồi, cậu học được rồi đó, tôi đi tắm đây, cậu cho tôi mượn mấy bộ đồ để thay được không?” Hứa Vân Thiên võ vai Tân Đạo Minh nói.

“Anh rể, đồ để thay ở trong tủ quần áo trong phòng ngủ ấy, anh thích cái nào thì cứ lấy đi.” Tân Đạo Minh nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính nói, lúc này, cậu ta còn đang mải đắm chìm trong niềm vui cày trang bị.

Hứa Vân Thiên vào phòng ngủ mở tủ quần áo ra, không khỏi giật mình, đồ trong tủ toàn là hàng hiệu, món nào cũng đều mấy ngàn tệ trở lên, có cái còn tận mấy chục ngàn tệ.

“Ôi trời ạ, tất cả đều là hàng hiệu, đúng là nhà giàu có khác!” Hứa Vân Thiên cảm thán.

Sau khi tắm xong, Hứa Vân Thiên trở lại phòng của Tần Lị Nhã, cô không có trong phòng khách, phòng ngủ đã đóng cửa.

“Không phải chứ, sao đi ngủ sớm thế” Hứa Vân Thiên mở cửa phòng ngủ.

“Á!” Trong phòng ngủ vang lên tiếng hét thất thanh, Tần Lị Nhã cầm một chiếc áo ngực trên tay, cô đang thay đồ.

Hứa Vân Thiên đột nhiên đi vào phòng làm cô giật mình hét ầm lên, vội vàng đưa tay lên che ngực, trừng mắt nói với Hứa Vân Thiên: “Đồ khốn, không gõ cửa đã vào, đi ra ngoài!”

Hứa Vân Thiên ngắm nhìn vóc dáng quyến rũ, làn da trắng trẻo của Tần Lị Nhã, quá hớp hồn, suýt nữa làm anh xịt máu mũi.

“Ôi, chuyện này không thể trách tôi được, cô thay áo ngực thì phải khóa trái cửa lại chứ!” Hứa Vân Thiên nói xong cũng đi ra khỏi phòng ngủ.

“Đồ khốn, đóng cửa lại!” Tân Nhã hét lên.

Hứa Vân Thiên vào phòng ngủ, thuận tay đóng cửa lại, nói với Tần Lị Nhã: “Đóng rồi đó.”

“Đồ khốn, anh cố ý chứ gì, đóng cửa lại, đi ra ngoài!” Tần Lị Nhã đỏ mặt thở phì phò nói.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.